Thứ Bảy, 26 tháng 5, 2018

Vì sao nạn mại dâm Trung Quốc được hưởng lợi từ sự bùng nổ của nền kinh tế?


Dự tính đến năm 2020, khoảng 17% số đàn ông Trung Quốc trong độ tuổi 18-61 sẽ mua dâm ít nhất 1 lần trong đời.


Ảnh chỉ mang tính minh họa



Mại dâm là một chủ đề khá nhạy cảm ở Trung Quốc bởi hoạt động này được coi là phạm pháp. Tuy nhiên, sự bùng nổ của nền kinh tế nước này đang dần khiến mại dâm Trung Quốc mở rộng cả ở thành thị lần nông thôn.


Nạn mại dâm tại Trung Quốc ngày nay phổ biến và phức tạp đến mức chính quyền Bắc Kinh gặp rất nhiều khó khăn trong việc đối phó với loại hình phạm pháp này. Sự xâm nhập của văn hóa Phương Tây, sự phổ cập của Internet, tốc độ đô thị hóa cao cùng thu nhập đi lên đã khiến nạn mại dâm giờ đây khó giải quyết hơn bao giờ hết.


Cứ 10 nam giới Trung Quốc thì có 2 người mua dâm

Mới đây, báo cáo của Giáo sư Pan Suiming thuộc Viện nghiên cứu giới tính và tình dục (IRSG) cho thấy trong khoảng 2000-2015, số nam giới Trung Quốc mua dâm đã ngày một tăng. Dự tính đến năm 2020, khoảng 17% số đàn ông Trung Quốc trong độ tuổi 18-61 sẽ mua dâm ít nhất 1 lần trong đời.



Số vụ mại dâm bắt càng giảm nhưng tỷ lệ nam giới mua dâm lại tăng ở Trung Quốc

Mặc dù luật pháp Trung Quốc quy định rõ gái mại dâm sẽ bị giam trong trại cải tạo 15 ngày và phạt 5.000 Nhân dân tệ (750 USD) nhưng chúng dường như không đủ răn đe với ngành công nghiệp đem lại hàng nghìn USD thu nhập cho các cô gái.


Trong suốt 20 năm nghiên cứu của IRSG, một hiện tượng lạ đã được tổ chức này phát hiện ra là dù số vụ gái mại dâm bị xử lý bởi công an giảm xuống nhưng số nam giới mua dâm theo khảo sát lại tăng lên. Năm 1995, số vụ mại dâm bắt được ở Trung Quốc là 185.000 vụ và đạt đỉnh 239.000 vụ vào năm 2001 thì đến năm 2015, con số này chỉ vào khoảng 75.000 vụ, chỉ bằng 1/3 năm 2001.

Tuy vậy, tỷ lệ nam giới trong độ tuổi 18-61 mua dâm lại tăng từ 6% năm 2006 lên 13% năm 2015.

Vậy đâu là nguyên nhân chính của tình trạng này? Theo Giáo sư Suiming, trước năm 2001 lực lượng công an được trích một phần tiền phạt từ bắt gái mại dâm cho hoạt động công tác do thiếu kinh phí. Tuy nhiên từ năm 2001 trở đi, chính phủ nước này tách biệt nguồn thu và chi phí của lực lượng, qua đó buộc cảnh sát phải nộp hết tiền phạt vào ngân sách và chờ phân bổ sau.

Chính điều này đã khiến sự nhiệt tình trong truy quét nạn mại dâm Trung Quốc suy giảm rõ rệt từ năm 2001 đến nay.

Bùng nổ kinh tế khiến nữ giới Trung Quốc chịu thiệt

Trong vài thập niên trở lại đây, kinh tế Trung Quốc bùng nổ đã làm nhiều chuyên gia phải ngạc nhiên. Dẫu vậy, đằng sau câu chuyện tăng trưởng là nhiều uẩn khúc khác.

Theo tờ South China Morning Post, sự tăng trưởng quá nóng của nền kinh tế kéo theo sự phân hóa giàu nghèo ngày càng mạnh. Vật giá lên cao cùng áp lực cuộc sống đè nặng lên vai những người phụ nữ, nhất là các nữ giới vùng nông thôn ít học và có điều kiện kém về kinh tế.

Đi kèm với đó là tốc độ đô thị hóa chóng mặt, nơi nhu cầu về ăn chơi, giải trí tăng cao đã đẩy hàng loạt phụ nữ Trung Quốc vào con đường mại dâm.



Năm 1990, số liệu chính thức cho thấy phụ nữ chỉ thu nhập được 78% mức lương trong cùng một công việc so với nam giới. Ngày nay, dù quyền bình đẳng nữ giới được tuyên truyền rộng hơn nhưng con số này lại giảm xuống 67,3% tại thành thị và 65% tại nông thôn.


Ngày nay, rất nhiều công ty đặt tiêu chuẩn tuyển nữ nhân viên cao hơn nhiều so với lao động nam, thậm chí nhiều hãng từ chối tuyển nhân viên nữ đã có con. Trong khi đó, các nữ cử nhân là đối tượng gặp thiệt thòi nhất khi họ khó kiếm việc làm hơn nam cử nhân tại các thành thị.

Trong bối cảnh cạnh tranh khốc liệt ngày nay, nhiều nhà máy Trung Quốc sa thải nữ nhân viên đầu tiên khi cần cắt giảm chi phí nhân công. Chính điều này đã gián tiếp đẩy hàng nghìn nữ giới nước này vào con đường mại dâm.

Cô Lin Zhi đế từ Thẩm Dương vốn là một công nhân nhưng bị sa thải khỏi nhà máy vào đầu thập niên 1990. Tuy nhiên cô khó tìm được việc làm khi phải nuôi 2 đứa con và một người chồng cụt tay do tai nạn. Thế rồi cô Li vào làm tại một nhà tắm công cộng để rồi nhận ra các đồng nghiệp của mình bán dâm như một nguồn thu nhập thêm và thu được khá nhiều tiền. Hệ quả tất yếu là người phụ nữ vùng quê này cũng đi theo con đường mại dâm.

Ngoại trừ một bộ phận nhỏ những cô gái trẻ hám giàu, phần lớn ngành mại dâm Trung Quốc có lao động là những cô gái nông thôn, mất việc làm, gia đình không có lao động chính hoặc gặp khó khăn về kinh tế.

Thậm chí, tình trạng này còn lan sang trường học khi khá nhiều nữ sinh viên nhận ra được thực trạng xã hội và chấp nhận làm "vợ hai" cho những nam giới thành đạt. Thậm chí nhiều sinh viên còn chấp nhận bán dâm khi còn là học sinh để kiếm thêm.

Hiện vẫn chưa rõ có bao nhiêu gái mại dâm đang hành nghề ở Trung Quốc do các ứng dụng liên lạc ngày nay càng hiện đại và gái mại dâm không nhất thiết phải đến các tụ điểm để có thể hành nghề như trước đây.

Theo ước tính của Liên Hiệp Quốc năm 2013, Trung Quốc có khoảng 4-6 triệu gái mại dâm trong khi nhiều nghiên cứu cho rằng con số này là 4-10 triệu người. Dẫu vậy, tất cả các chuyên gia đều đồng ý rằng nạn mại dâm đã tăng trưởng mạnh tại Trung Quốc từ năm 1982.

Giờ đây, ngành mại dâm Trung Quốc dường như đã trở thành một phần của nền kinh tế khi nhiều nhà hàng kinh doanh hợp pháp nhưng cũng cung cấp kèm dịch vụ mại dâm. Trong một báo cáo đăng tải năm 200 của chuyên gia Zhong Wei, ông ước tính ngành mại dâm đóng góp đến 6% GDP cho quốc gia với tổng giá trị 1 nghìn tỷ Nhân dân tệ. Chuyên gia Wei cũng ước tính có khoảng 20 triệu gái mại dâm đang hành nghề ở Trung Quốc.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét