Thứ Sáu, 29 tháng 6, 2018

Không tiền, không sự nghiệp, không tình yêu... - Những thời điểm tăm tối nhất cuộc đời, tôi đã làm thế nào để đứng lên và đi tiếp?

Chỉ cần bạn không chịu thua, chẳng ai có thể đánh gục bạn.







Cuộc sống này thật tươi đẹp và màu sắc nhưng không phải lúc nào cũng lấp lánh. Vẫn có những màu sắc xám xịt, u ám và khó khăn. Có những lúc đối diện với cuộc sống, ta thấy thật mệt mỏi, cô đơn đến mức tuyệt vọng. Nhưng, bạn biết không, bạn chẳng hề cô đơn, bởi đâu đó, trong thành phố này, có những con người cũng đang đối diện với nỗi phiền muộn đó. Quan trọng hơn, họ không gục ngã hay từ bỏ, mà đã kiên cường "đâm thủng" những mảng màu u tối đó để vươn tới ánh sáng.


01.


Linh là một cô gái 28 tuổi. Mấy năm trước, vừa ra trường, bố mẹ Linh bèn tìm cho cô một công việc ở quê nhà, giục con gái về quê đi làm. Nhưng Linh từ chối, cô muốn ở lại thành phố nơi mình yêu thích, sống theo khát vọng của bản thân.


Vì muốn ép con gái trở về, bố mẹ Linh đã quyết định ngừng gửi tiền lên cho cô. Họ cho rằng con gái không xu dính túi, lăn lộn chịu khổ ở thành phố một thời gian, tất sẽ phải đổi ý mà quay về thôi.


Thế nhưng, Linh lại bất chấp, cô tự mình ở thành phố tìm việc. Lúc ấy, lương thực tập của Linh chỉ có 2,5 triệu một tháng. Kinh tế eo hẹp khiến cuộc sống vô cùng khó khăn, bữa ăn thường ngày chỉ là mì gói, nước lọc; không gian sống chật chội, ẩm thấp không đảm bảo vệ sinh, thậm chí đến cả tiền đi xe bus đến chỗ làm Linh cũng chắt chiu từng đồng.


Thế mà mỗi lần bố mẹ dưới quê gọi điện hỏi thăm, Linh luôn nói với bố mẹ rằng mình sống rất tốt, không thiếu thốn tiền bạc. Chỉ đến khi cúp máy, cảm giác hối hận chua xót mới ùa về. Những thời khắc ấy, cô lại nói với bản thân: "Cố gắng lên, khó khăn nữa mình cũng có thể vượt qua!"


Sau này, nhờ vào sự ham học hỏi, khả năng làm việc tốt, lại thêm tính cách hòa đồng tốt bụng, Linh nhanh chóng bộc lộ tiềm năng trong công việc, cô được thăng chức lên làm quản lí. Nhận được mức lương khá hơn, cuộc sống dần thoải mái.


Bây giờ, khi đã có nhà có xe, chất lượng cuộc sống không còn là vấn đề cần lo nghĩ nữa, Linh luôn thầm cảm ơn chính bản thân mình, cảm ơn bản thân trong những lúc gian nan, chật vật nhất của quá khứ đã không từ bỏ. Có vậy, giờ đây cô mới có thể có được những điều tốt đẹp của hiện tại.


Có lẽ rất nhiều bạn đọc cũng đã từng cảm nhận được dư vị của sự cô đơn, không nơi nương tựa, những nỗi lo triền miên, thậm chí là cảm giác một mình chống chọi lại cả thế giới như vậy. Nhưng đến cuối cùng, những cố gắng mà bạn đã bỏ ra rồi cũng sẽ đến một ngày được đền đáp. Nếu sa chân vào lối đường ngầm u tối, chỉ cần tiếp tục đi thẳng không bỏ cuộc, sau rốt cũng sẽ nhìn thấy ánh sáng cuối con đường.





02.



Một người bạn của tôi, anh Cường, cũng chia sẻ về thời điểm "nút thắt cổ chai" của cuộc đời anh từng nếm trải. Anh lập nghiệp vào năm 25 tuổi, khi ấy chính là dành toàn bộ thời gian cũng như sức lực, đầu tư cả nhà cả cửa vào dự án. Tuy nhiên, công ty của anh thuộc loại quy mô nhỏ, lượng khách không ổn định dẫn đến lợi nhuận vô cùng thấp.


Cũng chính vào lúc anh đang bôn ba ngược xuôi vì công việc, người bạn gái 5 năm của anh đề nghị chia tay. Anh hẵng còn nhớ khoảnh khắc nhận được tin nhắn phân ly của người yêu là vào một đêm thức trắng chạy công việc, cả tinh thần lẫn cơ thể đều rã rời. Cảm giác tuyệt vọng ấy, quả khó diễn tả thành lời.


Một thời gian ngắn sau, anh lại nhận được tin mình mắc bệnh sỏi mật, cần tiến hành phẫu thuật. Không muốn khiến bố mẹ lo lắng, anh bèn một mình đi bệnh viện làm phẫu thuật.


Ca phẫu thuật qua đi, y tá hỏi anh người nhà có tới chăm bệnh hay không, anh chỉ lắc đầu. Tất cả thủ tục nhập viện, xuất viện và cả quãng thời gian nằm viện đó, anh đều chỉ có một mình.


Sau này, cùng công ty trải qua nhiều biến cố như đối tác vi phạm hợp đồng, các vụ kiện tụng, nhân viên từ chức…, anh dần dần cứng cỏi, không sợ hãi, chùn bước trước bất cứ việc gì. Hết thảy những khó khăn cùng cực trước đó, đã làm anh triệt để gạt bỏ những suy nghĩ viển vông, kiên cường dựa vào chính mình bước tiếp.


Gần đây, công ty của anh Cường đã đi vào quỹ đạo, lợi nhuận tăng cao. Anh cũng đã có tình yêu mới. Nhớ lại lúc trước, anh cười bảo: "Phải cảm ơn những bóng đen ám ảnh cuộc đời tôi khi đó, làm tôi học được cách độc lập, mạnh mẽ đứng trên đôi chân chính mình."


Vậy mới nói, thật ra, con người ta càng sớm trải qua khó khăn vất vả, càng sớm hiểu rõ thực tế cuộc sống. Khi bạn đã trải qua sóng to gió lớn thì liệu có còn sợ những ao tù nước đọng? dù cho thân ta không làm từ sắt thép, không được trang bị vũ khí tối tân, thì cũng có thể vững vàng vượt qua những "trận chiến" giữa dòng đời, tìm thấy vầng hào quang rực rỡ.





03.


Ngày trước tôi từng đọc được chia sẻ của một người phụ nữ trên mạng. Chị kể lại câu chuyện về thời gian mang thai đứa con đầu lòng, cũng là quãng thời gian đen tối nhất đời chị. Khi ấy, vô tình phát hiện ra chồng ngoại tình, chị sống chết muốn li hôn. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, phận đàn bà không tài sản, không công việc, chị đành ngậm ngùi chịu đựng. Nếu thật sự li hôn, chị không sợ bản thân rơi vào cảnh mành trời chiếu đất, nhưng chị lo cho đứa con trong bụng không nơi nương tựa.


Ngày chị sinh, bố mẹ chồng hay tin chị đẻ con gái liền xách tất cả thuốc bổ, bánh trái, áo quần…về quê, không nói với chị một lời. Chỉ còn lại mình chị với người chồng đêm đêm chỉ biết tự mình ngon giấc, mặc kệ chị thân thể suy nhược, mặc kệ đứa con mới sinh nửa đêm khóc quấy.


Thời điểm đó, chị vẫn chưa hết hạn ở cữ đã phải một mình vừa trông con vừa lo chuyện giặt giũ, cơm nước, nhà cửa. Những đắng cay khi đó phải nhẫn nhục, chị không thể nào quên.


Cuối cùng khi đứa con đến tuổi đi học, chị quyết tâm li hôn, trở thành bà mẹ đơn thân.


Để nuôi con ăn học, chị nhận làm ba việc khác nhau. Sáng thì dọn vệ sinh, chiều về phát tờ rơi, tối lại đến nhà hàng rửa bát. Về sau, chị học lấy một bằng tin học, xin vào làm ở một cơ quan hành chính, cuộc sống mới tạm gọi là ổn định. Mặc dù chị vẫn không thể cho con một cuộc sống giàu sang sung túc, nhưng chỉ cần chị còn sức lực, thì con gái chị cũng sẽ không đến nỗi ăn không đủ no mặc không đủ ấm.


Đối với chị, trên đời này không có con dốc nào ta không thể leo qua. Nếu như bạn đang chìm trong khổ sở mà không thể vùng vẫy thoát khỏi, thì chứng tỏ nỗi khổ đó vẫn chưa đến mức tận cùng.


Những người đã từng bươn trải gian khó đều thấu hiểu một đạo lí rằng: Khi cuộc đời giáng cho bạn một cú đấm, bạn sẽ chẳng có thời gian để kịp phản ứng, than vãn, hay báo thù đâu. Việc duy nhất bạn có thể làm chính là liều mạng đối đầu với nó. Chỉ cần bạn không chịu thua, chẳng ai có thể đánh gục bạn.


Mỗi chúng ta trong cuộc đời đều sẽ có vô số những thời khắc đen tối, nhưng chúng cũng chính là những cơ hội để chúng ta tôi luyện bản thân, để trưởng thành, để dày dạn phong ba.


Có thể vào lúc này, bạn là một kẻ đang đau đớn vì thất bại, đang ưu sầu vì thất nghiệp, hay thậm chí là buồn khổ vì thất tình. Thế nhưng các bạn ạ, xin hãy tin tôi, chuyện gì rồi cũng sẽ qua. Xin bạn đừng sợ hãi, vì rằng dù có khổ nữa khó nữa, chỉ cần bạn không từ bỏ bản thân mình, thì cuộc sống này vẫn sẽ giữ chặt tay bạn. Đừng vội vàng nhận "thua", vì chiếc cửa tới "chiến thắng" vẫn đang để ngỏ chờ đợi bạn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét