Không cam chịu cảnh phân biệt đối xử với phụ nữ trong công ty, Liz Elting đã bỏ việc để theo đuổi con đường của riêng mình.
Liz Elting là đồng sáng lập kiêm CEO của TransPerfect, một trong những công ty dịch thuật lớn nhất thế giới. Cô cũng là người yêu thích ngôn ngữ. Đến tuổi 25, Elting đã sống và làm việc ở 5 quốc gia (Bồ Đào Nha, Tây Ban Nha, Canada, Venezuela và Mỹ) và thông thạo 4 thứ tiếng.
Ở tuổi 26, sau khi lấy bằng MBA ở Đại học New York, Elting nhận được một công việc đúng chuyên ngành ở một ngân hàng danh tiếng. Nhưng sau khi vào công ty, cô đã bị các đồng nghiệp nam phân biệt đối xử vì là phụ nữ. Vì thế, cô bỏ việc và cùng với bạn trai sáng lập nên TransPerfect trong một căn phòng ký túc của Đại học New York.
Hiện nay, TransPerfect được định giá ở mức 1 tỷ USD. Tuy nhiên, con đường dẫn tới thành công của cô không chỉ trải hoa hồng. Dưới đây là những chia sẻ của cô về khoảng thời gian khó khăn trước khi quyết định khởi nghiệp:
Có một số thời điểm mang tính bước ngoặt trong cuộc đời và sự nghiệp của tôi. Tuy nhiên, có một thời điểm mà tôi luôn khắc ghi trong lòng, vì chính khoảng thời gian khó khăn đó mà tôi mới có ngày hôm nay.
Đó là khi tôi 26 tuổi, vừa tốt nghiệp Đại học New York với tấm bằng MBA trong tay. Khát khao bắt đầu sự nghiệp trong lĩnh vực tài chính doanh nghiệp, tôi nhận ngay công việc phân tích đầu tư của một ngân hàng Pháp ở trung tâm New York. Tôi rất phấn khởi khi được nhận vào vị trí mà tôi chắc mẩm sẽ được giao những nhiệm vụ khó khăn nhưng đầy thú vị.
Tuy nhiên, chỉ vài tuần sau khi vào làm, tôi nhận ra thực tế phũ phàng hơn mình tưởng. Là phụ nữ duy nhất trong văn phòng, tôi nhanh chóng nhận ra một xu hướng đáng ngại ở các đồng nghiệp nam. Bất kể tôi đang ở đâu hoặc làm gì, cứ khi nào chuông điện thoại reng, tôi lại nghe thấy những tiếng thét ra lệnh vang vọng khắp phòng: “Liz, nghe điện thoại đi!”.
Theo nội dung tuyển dụng, tôi được tuyển không phải để làm công việc trợ lý hay hành chính văn phòng, nhưng các đồng nghiệp vẫn mặc định nhiệm vụ của tôi là nghe điện thoại. Tôi thậm chí còn chẳng phải nhân viên cấp thấp nhất trong văn phòng. Nhưng tình trạng này cứ lặp đi lặp lại suốt cả ngày.
Mặc dù không ngạc nhiên trước định kiến mà đồng nghiệp áp đặt, tôi vẫn cảm thấy khó chịu và tổn thương. Tôi biết, mình bị phân biệt đối xử không phải vì kỹ năng hay bằng cấp của tôi kém hơn đồng nghiệp, mà do một thứ nằm ngoài tầm kiểm soát của tôi. Đó là vì tôi là một phụ nữ.
Như mọi người có thể tưởng tượng, việc đối mặt với sự phân biệt giới tính trắng trợn trong văn phòng khiến tôi tổn thương sâu sắc. Tôi thường xuyên tự vấn mình đã làm gì sai, và ý nghĩ đổ lỗi cho bản thân cứ ngày một lớn dần.
Với tất cả sự tôn trọng dành cho công việc trợ lý hay hành chính văn phòng, tôi cho rằng đó không phải là công việc mình muốn làm. Những năm tháng học hành chăm chỉ và rèn giũa kỹ năng của tôi đang bị phí hoài vào việc pha cà phê và nghe điện thoại cho đồng nghiệp. Vì thế, mặc dù chưa từng bỏ cuộc với bất cứ thử thách nào trong đời, nhưng lần này tôi tin rằng mình phải ra đi. Tôi đã nộp đơn xin nghỉ việc.
Khi đó, tôi cảm thấy bỏ việc là một quyết định rủi ro và thậm chí có phần sợ hãi. Nhưng đó chính là bước ngoặt giúp tôi lập nên TransPerfect. Nếu không có nơi nào trọng dụng và cho phép tôi phát huy hết tiềm năng, tôi sẽ tự tạo nên chốn dung thân cho riêng mình. Đó là khoảnh khắc tự khai sáng của tôi. Tôi đã dẹp bỏ mối hồ nghi trong lòng và đặt niềm tin vào năng lực và giá trị của mình.
Vì thế, nếu không có nơi nào chấp nhận bạn, hãy tự tạo ra nơi chốn cho riêng mình. Nếu có chướng ngại và ranh giới phải vượt qua trên con đường bạn đi, hãy mạnh mẽ bước tới. Tất cả chúng ta đều có tiềm năng trở nên vĩ đại, nhưng điều đó không xảy ra nhờ vận may. Nó trở thành hiện thực nhờ lòng cam đảm và quyết tâm, ở những thời điểm chúng ta phải học cách phớt lờ định kiến, bước ra khỏi vùng an toàn, và trở thành con người thật mình mong muốn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét